ông khinh thường ý tưởng cần một chiếc bút để viết lên màn hình. Công ty sẽ phải trả một khoản phí lớn khoảng 100,000 đô - la chỉ để có một mẫu thiết kế. ” Những lời chỉ trích chỉ được nghe thấy từ một góc quen thuộc.
“ông nhìn thấy ban công đằng kia không? Đó chính là nơi ngày xưa chúng tôi đã treo một cái băng rôn - một trò nằm trong số những trò nghịch ngợm của chúng tôi”. Cựu sinh viên của Raskin là Bill Atkinson thì đứng về phía Jobs. Điều đó đòi hỏi phải xác định được đâu là bản chất cốt lõi của thiết bị.
Sao ông lại làm điều đó với tôi? Anh ta là một người rất khó để làm việc cùng”. Scully nghi ngờ khi mới xem bản phác thảo, nhưng Jobs khẳng định rằng họ chỉ cần một sự đột phá nữa thôi, ông có thể huy động một ngân quỹ 750. “Thường thì tôi rất dễ thỏa thuận nhưng lần này, tôi đã nói với Jobs ‘nếu muốn thế, anh hãy tự làm một cái máy tính khác đi,’” Wozniak nhớ lại.
” Riley đã sắp xếp cho Eason bay tới Palo Alto và thực hiện công việc kiểm tra theo yêu cầu kia. ” Nhóm dự án của Pixar cố gắng thuyết phục ông bằng cách nói rằng việc sử dụng RenderMan không hề dễ dàng như là sử dụng Excel hay Adobe Illustrator. Đó là một ví dụ về việc Jobs luôn nhận thức và định vị được bản thân mình ở điểm giao cắt giữa nghệ thuật và công nghệ.
Chính vì thế, bất kỳ lỗ hổng nhận thức nào cũng có thể khiến người ta trở nên huênh hoang, khoác lác. ” Hậu quả là, lợi nhuận cũng vì thế mà dần biến mất. Đó là sức mạnh của trực giác và sự khôn ngoan có được từ những trải nghiệm.
Khi Powell trở về nhà, sau nửa đêm, cô gọi ngay cho bạn thân Kathryn (Kat) Smith, lúc ấy đang ở Berkeley và để lại lời nhắn trên điện thoại. Đối diện công viên này là một đại lý của Apple trên Đại lộ số Năm. Cuối cùng sau hơn 3 giờ kể từ lúc bắt đầu, Amelio kết thúc sự kiện bằng việc gọi Jobs lên sân khấu cùng sự xuất hiện bất ngờ của Steve Wozniak.
Thậm chí nếu Pixar không tiếp tục kí hợp đồng với Disney, Disney vẫn có quyền làm các phần tiếp theo của Toy story và các bộ phim khác mà Pixar đã làm, và sở hữu toàn bộ những nhân vật từ Woody cho đến Nemo, giống như họ vẫn đang sở hữu Chuột Mickey và Vịt Donald vậy. Khi buổi gặp mặt kết thúc, cô đã lén gọi cho Jobs từ một máy điện thoại trả tiền tại nhà hàng và hẹn gặp ông tại quán cà phê Espresso Roma ở Berkeley. Ông đáp lại rằng: "Chúng ta sẽ không bao giờ thấy anh con nữa.
Cuối cùng, khi Lewin nghe điện thoại, Campbell hỏi chuyện đó có phải là sự thật không. Komoto trốn trong tủ khoảng năm phút, cho đến khi Jobs rời đi. Ông và Ive thay thế chất liệu nhựa cong của PowerBook G3 với kim loại titan bóng đẹp của PowerBook G4, chiếc máy tính này được thiết kế lại với chất liệu nhôm hai năm sau, chỉ để chứng minh họ thích những kim loại khác nhau nhiều như thế nào.
” Sau vài phút chuyện trò - lâu hơn những cuộc nhập đề thông thường của Jobs - ông đột ngột nói ra lý do của cuộc viếng thăm, ông muốn Amelio giúp đỡ mình trở lại làm CEO Apple. Jobs đã rất xúc động. Mặc dù cha mẹ Jobs không phải là người quá cuồng tín nhưng họ muốn ông được dạy dỗ về lễ nghi tôn giáo; vì vậy họ đưa ông đến nhà thờ Lutheran vào hầu hết các ngày chủ nhật hàng tuần cho tới khi Jobs mười ba tuổi.
“Tôi muốn tạo ra một chiếc tivi tích hợp và hoàn toàn dễ dàng sử dụng,” ông nói với tôi. Business Week chạy một trang bìa với tiêu đề Các ứng dụng không dễ dàng được tìm kiếm hoặc kết nối.