- Ông cháu vẫn thường nói về ông, nhưng không bao giờ hé lộ điều này. Mày cứ bán với giá hai xu một cái. Không khí buổi sáng thật mát mẻ.
Tất cả sự giàu có của nó là nhờ ở con người. Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc. - Lúc còn trẻ, tôi đã không nhận ra được điều đó.
Vua Nebuchadnezzar lên ngôi và đã tiếp tục thực hiện công trình còn dang dở của cha mình. Suy nghĩ một lúc, ông quyết định vượt qua sự e ngại và cất giọng nhẹ nhàng. Cho đến một ngày, ông hết sức vui mừng gặp lại Megiddo trên đường phố.
Bỗng nhiên, Hadan Gula lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của ông Sharru: - Thật tiếc! Tôi đã trải qua nhiều kinh nghiệm thất bại chua xót, nên tôi rất sợ bị vấp ngã lần nữa. Nếu tôi chỉ tìm được khách hàng ở hai nơi thì tôi phải cố gắng sao cho nơi thứ ba cũng được như thế, chứ không thể tự nhủ rẳng để đến sang năm mình sẽ bù vào.
Cháu sẽ không mất tiền khi đi xin lời khuyên, nhưng cháu phải chú ý để nhận lấy những lời khuyên có giá trị nhất. Ông Kalabab bèn nói tiếp: Lúc bấy giờ, đây là một vương quốc đang phát triển và có nhiều cơ hội tốt cho những người trẻ tuổi đi theo một đoàn lữ hành và kết thân với nhiều người.
Bởi vì, con còn phải lo trang trải cuộc sống từ số tiền lương rất eo hẹp đó. Nhờ ông, giờ đây cháu đã hiểu và càng ngưỡng mộ, yêu mến ông cháu nhiều hơn. Ông cảm thấy mình giống một con bò trong cuộc thương lượng đó.
- Ông nội của cháu không bao giờ làm như vậy. - Tôi ấy à? Tôi đang làm công trong một hiệu khắc chữ. - Thu nhập chính là vấn đề quyết định! – Bansir ra chiều tâm đắc.
Khi hai người cùng bước vào nhà, ông cố ý bước theo chân ông Arad Gula giống như người nô lệ theo sau người chủ của mình, nhưng ông ấy không chịu. - Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay. Người vay tiền cho biết là từ mười đồng đầu tiên, đến lúc đó người nông dân đã có được ba mươi đồng rưỡi, bao gồm cả vốn lẫn lãi.
Ông và Megiddo trò chuyện rất lâu rồi chia tay. – Rodan thừa nhận –Araman chỉ có thể giúp tôi làm những công việc trong cửa hàng rèn giáo mác mà thôi. Nhưng tại sao công việc lại không mang đến niềm vui và hạnh phúc cho ông như đã mang lại cho Megiddo? Tại sao cuộc đời của ông luôn gặp những chuyện không may như thế, mặc dù ông đã nỗ lực rất nhiều? Những câu hỏi đó cứ trở đi trở lại trong đầu khiến ông không thể nào ngủ được.
- Xin ông đừng nói nữa! – Hadan Gula chen vào – Cháu không muốn ông bêu xấu ông của cháu bằng những lời dối trá như thế không hề là một nô lệ! Bởi vì, công việc này cũng sẽ mang lại cho ông ấy một số tiền. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông.