“Cứ mỗi thành công kiểu Bill Gates ở Mỹ, lại có đến 5000 thất bại. Cô muốn trở thành diễn viên múa chính nhưng trước hết cô muốn chắc là mình có tài. Vì dính líu vào hoạt động chính trị trong vùng, ông bị trục xuất sang một tỉnh khác và trở thành công dân bị quản thúc.
Có lẽ tôi không biết nhiều nhưng tôi sẽ cố gắng học hỏi”. Vài người hỏi tôi: “Có cách nào để thay đỏi kết quả không?” Chắc chắn là có. “Những người nào chưa từng tham gia cuộc hành trình đầy khó khăn vất vả và tìm được sự giàu sang một cách dễ dàng sẽ chẳng biết được làm thế nào để tạo sự giàu sang một khi họ đánh mất nó.
Và như lời của Napoleon Hill: “Mỗi con người thành công đều nhận ra rằng thành công vĩ đại nằm phía bên kia thời khắc họ biết chắc là ý tưởng của họ sẽ không thực hiện được. Tôi phải cúi gập người để chui vào một căn phòng thuê chật hẹp. Giai đoạn này bắt đầu khi tôi học ở trường đại học trong vùng ( Đại học Malaya).
Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn? Dương Tử Quỳnh, còn được biết dưới cái tên Michelle Yeoh, sinh ra tại Ipoh, một thị trấn ở Malaysia . Việc không bắn trúng đích chẳng bao giờ là lỗi của tấm bia cả.
Anh được xem là võ sĩ quyền anh hạng nặng vĩ đại nhất mọi thời đại. Khi thấy một số bạn cùng “phe” sang tỉnh khác học lớp bổ túc văn hóa, tôi cũng bắt chước đi theo. Hội sinh viên Đại học Malaya mới là chỗ xứng với tôi.
Cuộc sống dường như trở nên vô nghĩa và tôi muốn tự sát cho rồi. Lúc ấy một vấn đề mới lại nảy sinh khi chính phủ Nhật đang chuẩn bị chiến tranh đã từ chối cung cấp cho ông những vật liệu cần thiết để xây dựng nhà máy của ông. Vâng, anh ta đã trở thành “Kia-See”, kẻ sợ chết.
Có phải nơi này không?”. Thật ra giá trị của thất bại cao hơn hẳn giá trị của thành công. Sau cùng, một ngày nọ, một công ty bảo vệ hầu như đã phá sẳn được bán cho bà.
Anh đã nói rằng tôi cần phải viết một chương về cách làm thế nào để vượt qua thất bại. Nhưng hỡi ôi, con người như một vĩ nhân vĩ đai đã nói, lại sợ “quả” mà chẳng sợ “nhân”. Nam và nữ nhìn nhận tình yêu theo quan điểm khác nhau.
Ở tuổi 19, ông đã lên ngôi vua khi cha ông bị ám sát. Điều trùng hợp là tôi có thể áp dụng tất cả điều này vào thực tế trong giai đoạn thứ 2 của đời mình. Điện nước bị cắt, các nhân viên không được trả lương đã 3 tháng và một chồng hóa đơn đang chờ bà thanh toán.
Và việc thứ 2 là khi tôi bị buộc phải từ chức chủ nhiệm khoa. Nhưng không phải vậy. Nhưng một lần nữa, định mệnh lại giáng một đòn chí tử cho bà.