Khi còn là một đứa tre, anh bị sốt cao. Sau đó,ông ta lến kế hoạc 100 năm về kinh tế và thương mại của Nhật Bản. Cuộc đời chính chị của ông lúc nào cũng như đang trên 1 đại dương dậy sóng.
Cô tin rằng nếu mình không thê múa nữa thì chắc chắn còn một việc khác mà cô có thể làm được. Nói cách khác, nếu chúng ta không gieo bất cứ thứ gì , ta cũng chẳng gặt được bất cứ cái gì, nghĩa là trước tiên chẳng có gì mà gặt. Con ngựa chạy quá nhanh, con trai ông bị té gãy chân và trở thành người tàn tật.
Mỗi nguyên nhân sẽ luôn có một kết quả”. Đi học, túi ông luôn luôn rủng rỉnh tiền và có nhiều bạn bè vây quanh. Ông học nói cả tiếng Pháp và tiếng Anh một cách lưu loát, điều này giúp cho ông sự nghiệp sau này
Điều này dẫn đến những cách suy nghĩ và xúc cảm khác nhau. Trong những năm đầu đời, Kim không được đi học ở trường, có niềm say mê sách vở và triết học. Thật ra,họ không phát minh ra rất nhiều thứ .
Cũng như sự thay đổi theo chu kỳ từ trước đến nay của các mùa, cuộc sống có những cái ấm áp dễ chịu của mùa hè và cái rét buốt của mùa đông… Nhưng chúng ta có thể tự nâng mình lên khỏi nỗi chán trường và tuyệt vọng, vươn đến sự vui vẻ của hy vọng và biến đổi các thung lũng hoang vắng tối tăm thành những lối đi chan hòa ánh nắng của sự thanh bình sau lắng. Đó là những khoảng thời gian rất thích hợp để đọc, lắng nghe và quan sát, bộc lộ chính mình , phân tích lại bản thân và những mục tiêu của mình. Tôi còn nhớ, nhiều năm về trước, tôi có tham dự một hội nghị chuyên đề.
Nhưng nếu một người khác có ít tiền hơn mà lại mạo hiểm như bạn, thì người đó sẽ gặp nhiều hiểm nguy hơn gấp bội. Những người táo bạo lại tiếp tục. được nuôi nấng bới người mẹ hiền dịu và người cha rất tôn trọng kỉ luật.
“Nhiều người ra ngoài là bị đẩy nhiều hơn là vì bị kiệt sức”. Bài diễn văn nổi tiếng của ông "Tôi có một giấc mơ !" đã được giới thiệu trước một đám đông 250000 người (năm 1963) Một trong những nhà quản lý kinh doanh vĩ đại nhất thời đại cúng ta có ý thức trách nhiệm công dân.
Tất cả láng giềng đều đến an ủi ông . Người đã vượt qua nhữing khó khăn "mang " các dấu hiệu chiến thắng trên guơng mặt mình . “Một chương trình hành động luôn có nhiều rủi ro và chi phí nhưng chúng còn kém xa các rủi ro và chi phí của sự khước từ hành động quá dễ chịu.
Ta phải tìm xem nguyên liệu bỏ sót ấy là gì và thêm nó vào”. Lúc ấy, tuy mang nhiều tai tiếng , vị tu sĩ cũng không quan tâm; ông chỉ cố gắng chăm sóc đứa trẻ cho thật tốt. Lần nọ, một người hàng xóm quan sát thấy một ông lão 80 tuổi ở bên cạnh nhà đang trồng một cây sầu riêng non.
Đứa bé đó mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm thấy được gọi là “familial dysautonomia” (mất tự chủ). Tôi xin vào học và đã được chấp nhận! Nhưng tôi phải bắt đầu học lại tất cả từ năm đầu. Sự thất bại thường nói với chúng ta bẵng một ngôn ngữ không lời mà ta không hiểu được .