Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí. Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Nhưng mà các cậu vốn ưa cảm hứng tự do hoàn toàn.
Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo. Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn. Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám).
Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình. Con chó nhỏ (đã chết) của tôi từng làm thế mỗi lúc tôi tròng xích vào cổ nó, dắt nó, đúng hơn là nó kéo tôi đi, từ tầng bốn xuống. Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.
Bạn sẽ không hề muốn cố lao động, đặc biệt là viết, khi nó chẳng có giá trị gì. Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một. Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.
Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm. Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua. Gọi cậu là cậu em vì cậu em ít tuổi hơn và gọi tôi bằng anh.
Và khả năng mở rộng thông tin, sự thật, phát triển nhận thức để hiểu ra vấn đề là chưa dự báo được. Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân. Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.
Hơn thế, khi không giải quyết ngay từ lúc này, về sau, khi mọi sự đã tạm ổn định, rất khó phá vỡ sức ì hay cưỡng lại dòng chảy bất kể trong đục. Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ. Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.
Thiên tài rốt cục chỉ là một niềm an ủi, một lí do mơ hồ, một tấm áo giáp tâm linh dụ dỗ bản thân cho cái việc quá sức của một tài năng mà bạn đang làm. Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy.
Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại. Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ. Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi.
Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào. Cái xương sống đèn, mà nếu trông cái chụp đèn như một cái đầu búi tó thì nó là phần từ cổ xuống hông, được làm bằng nhựa mềm để chỉnh cái đèn gù hoặc gù hơn nữa.