Và câu chuyện may mắn đã tình cờ đến với Jim. Không sót người nào cả, ở mỗi góc đường, ở mỗi quán xá, ở cột đèn giao thông, ở mỗi ngóc ngách của thành phố này. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi.
Khu rừng Mê Hoặc rộng bằng cả vương quốc này, đi vào trong đó sâu cả ngàn dặm, gồm bạt ngàn rừng rậm, thú dữ. Tất cả, tất cả chết dần ngoại trừ mấy trăm hạt rơi trên vài mét vuông đất tươi tốt, đầy nước, không có đá và đủ sáng của Sid. Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi.
Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn. Lúc đó, Nott hiểu được tâm trạng của những người khi biết rằng may mắn đã không mỉm cười với họ. Chắc cậu không biết lý do tại sao phải không? Lúc đó, một người chú của cha tôi vừa mới qua đời nhưng ông ấy lại không có con cái gì cả.
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Và tôi tin rằng mình sẽ làm được. Đừng tin vào những ai đang cố bán hay truyền nó cho bạn.
Nhận ra Nott, anh mừng rỡ: Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia. - Lúc đầu tôi phải vừa may vừa bán.
Chàng biết rằng Merlin không bao giờ lừa gạt ai cả. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác.
Tôi cứ luôn thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy đến với cậu. Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì? Một số khác thì không.
Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid. Vì thế ta luôn phải đảm bảo rằng những bông hoa ly kia được ngủ vào ban ngày để chúng có thể ca hát vào ban đêm. - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không?
Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Chúng nở ra hàng trăm cây, đủ mang lại may mắn quanh năm. Tôi làm hết việc này đến việc khác nhưng chẳng việc nào làm được lâu cả.
Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình.