Ngay khi chúng ta chấp nhận sự thực: Cuộc sống vốn khắc nghiệt, thì chúng ta cũng bắt đầu hiểu rằng, khi mỗi trở ngại đến cũng chính là một cơ hội đang đến. Ta vẫn thấy vô số người cứ trôi dạt không phương hướng, không điểm dừng nhưng dường như họ không hiểu được tại sao lại như vậy. Cách đây hàng ngàn năm, Khổng Tử từng nói rằng, cuộc sống thật ra rất đơn giản, chỉ là chúng ta cứ khăng khăng đòi làm cho nó phức tạp hơn mà thôi.
Tôi nhận được cái nhìn bối rối và câu hỏi tiếp theo là: Tại sao đó không phải là một mục tiêu? Theo ông, bất cứ nỗi đau nào cũng mang đến cho chúng ta một sự trải nghiệm nào đó, chỉ là chúng ta có sẵn lòng đón nhận, học hỏi từ nó hay không mà thôi. Tôi cũng thường thêm vào danh sách của mình những mục tiêu mới và đôi lúc thay đổi các lĩnh vực mà tôi quan tâm.
Franklin thường được mô tả như một nhà ngoại giao bẩm sinh luôn biết làm vừa lòng người khác. * Tôi cảm thấy sung sướng khi làm người khác vui và hạnh phúc. Điều đầu tiên: Đời là bể khổ.
Đó là bước khởi đầu cho một cách nhìn lạc quan, điều rất cần cho thành công của bạn. Dù có thành công hay không, chúng ta vẫn luôn cảm thấy vui khi đã cố gắng hết sức mình. Tiền bạc không phải là điều kiện đủ để thành công.
Họ chấp nhận những gì mà cuộc sống mang đến, họ trân trọng và xem chúng như món quà mà cuộc sống ban tặng cho họ. Quả là không thể che giấu được chúng ta là ai. Một số làm việc hiệu quả nhất vào buổi sáng, những người khác lại có năng suất vào ban đêm.
Ngày nay, một giờ vẫn có 60 phút, một phút vẫn có 60 giây. Chúng ta suy nghĩ và cư xử thông qua suy nghĩ và mong muốn của người khác. Tuy nhiên, có một cách tương đối đơn giản để thay đồi tiến trình cuộc sống, bất kể tuổi tác hay hoàn cảnh, đó chính là đặt ra cho mình những mục tiêu cụ thể rõ ràng.
Khi cậu học sinh ấy vừa dứt lời, tôi nói: Vậy là em đã chọn việc đến lớp thay cho những hậu quả của việc không đến lớp. Cuộc sống không luôn dành cho chúng ta mọi thứ, để đạt được những điều cao hơn như ước mơ và mục đích hằng mong muốn, đôi lúc chúng ta cần phải hi sinh những điều khác. Dĩ nhiên là trừ khi luôn có ai đó bên bạn và cổ vũ: Cố lên, cố lên! Chiến thắng! Phải chiến thắng! Chiến thắng!.
Tôi luôn tin rằng một thái độ chưa đúng, một thói quen xấu luôn có thể thay đổi được. Bên cạnh đó, chúng ta cũng nên hiểu rằng động lực là cái đến từ bên trong mỗi cá nhân, hơn là do tác động từ bên ngoài, thúc đẩy chúng ta hành động. Và sau cùng chắc chắn có liên quan tới thành công.
Họ kể họ đã cảm thấy mình vĩ đại ra sao; họ không chỉ được nghe những điều hay, điều tốt về mình mà còn có thể học nhiều hơn nữa về những điều nên làm. Đầu những năm 1930, một kỹ sư tên Joseph Strauss thường đi công tác đến một công trường ở San Francisco, nơi ông có thể ngắm cảnh từ một phía của vịnh San Francisco hoang vu. Nếu bạn ấp ủ một khát vọng cháy bỏng, một niềm tin sắt đá, và hình dung trong tâm trí rõ ràng về công việc mình sẽ thực hiện thì bạn đã có được động lực dẫn đến thành công.
Không có gì thay đổi cả. Đôi khi chúng ta cũng rất cần được nghe những lời khen ngợi, sự tán thưởng… Chúng ta cũng cần đến những cái ôm hôn thân thiết nữa. Tôi luôn hình dung rất rõ điều tôi đang tìm tòi và hướng đến, mỗi thí nghiệm đều mách bảo cho tôi biết thêm một ít về điều tôi đã làm sai.