Thấy Cà Tím và Đậu Phụ khóc, nàng Nấm hét lên: Này, hai người, tại sao lại khóc chứ? Đừng có cảm tính quá như thế!. Nếu các cậu cứ chơi những bài đó, khán giả sẽ phát chán. Lúc này tôi bắt đầu tập trung vào việc giúp trẻ em áp dụng các phương pháp giải quyết vấn đề vào thực tiễn.
Em không thể trả nổi học phí thầy ạ. Chỉ thực hiện một trong hai việc đó sẽ không đưa bạn đến một kết quả tốt đẹp nào. Thật ra cậu chi tiêu phần lớn số tiền vào nước ngọt và mua truyện tranh.
Hãy nhìn lại sơ đồ giả thuyết của Cà Tím và Đậu Phụ. Cô rất vui vì có cơ hội trao đổi với ông. Trên trục hoành, họ ghi mức độ dễ triển khai, từ khó đến dễ.
Giả sử như bạn đánh giá chất lượng giáo dục và học phí là rất quan trọng (nên nó sẽ được gán trọng số là +/- 3) trong khi tuổi của ngôi trường không quan trọng lắm (tức là trọng số +/- 1) Ừ, tớ có nghe nói rằng các cậu sẽ biểu diễn hàng tháng. Tuy vậy, họ bắt cô phải cân bằng giữa việc chơi bóng với việc học và nói rằng cô phải chọn một trường có học phí thấp hơn 3.
John hỏi những người chủ nuôi chó xem cậu có thể cùng lúc dắt mấy con chó hay không? Cả ba đều vui vẻ đồng ý với John, đặc biệt khi họ nhận ra điều đó sẽ giúp cậu mua được một chiếc máy vi tính và theo đuổi giấc mơ Hollywood. Hiệu quả của những hành động của bạn được đo bằng công thức sau: Họ dạy chậm hơn ở tất cả các lớp để chúng ta có thể theo kịp dù trình độ tiếng Bồ Đào Nha của bạn không được cao lắm.
Đậu Phụ cũng la lên: Nhà trường sẽ không cho chúng ta dùng sân thể dục đâu. Khi cô mở trang chủ ra, âm nhạc dìu dặt vang lên khi một thông điệp cuộn qua màn hình: Ban nhạc muốn tìm hiểu xem tại sao và họ có thể làm gì để khắc phục.
Mọi người thường quanh quẩn với việc thu thập thông tin và tiến hành những phân tích chẳng ra đâu vào đâu. John ghé qua những cửa hàng vi tính và lục tìm trên internet và cuối cùng tìm được một chiếc máy tính thích hợp, một chiếc Apple cũ trông khá đẹp giá 500 đô-la. Bạn nên đánh giá lại cách suy nghĩ của mình.
Chỉ cần họ phỏng vấn khoảng năm người, họ có thể hình dung ra lý do chính rồi sau đó sẽ quyết định nhờ các thầy cô ghi lại tên của một số học sinh biết đến buổi diễn nhưng không đến xem để họ sắp xếp phỏng vấn sau. Những bước này có liên quan chặt chẽ với nhau. Ví dụ, hãy xét một học sinh có điểm số môn toán cứ giảm dần.
Hãy làm theo những gì Kiwi đang làm. Đội bóng của cô đá giao hữu với đội U17 Brazil và thua 0-10. Sự đánh giá của mình có chính xác không? Dựa vào những thông tin nào mà mình đánh giá như thế? Nó có chính xác và được cập nhật không hay chỉ dựa vào chủ quan? Mình nên làm gì để những lựa chọn này thêm hấp dẫn?
Nhưng tôi sẽ không đưa ra một tập hợp những kỹ năng. Chúng ta sẽ thử đặt trọng số cho các tiêu chí như sau: Khá đơn giản phải không? Bạn có nhận ra rằng khi tạo ra các nhánh như thế thì không một học sinh nào bị bỏ sót và cũng không có nhánh nào giao với nhau không?