Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2. Vậy, muốn tăng hạnh phúc trong gia đình, quy tắc thứ 7 là: Nghiên cứu cho kỹ một cuốn "ái tình cẩm nang" hoàn toàn nhất “ Lời lắm, vì khi đó giá mướn sẽ cao hơn nhiều, phải không ông? Nếu tôi chiếm phòng ấy trong ba tuần, chắc chắn là thiệt cho ông số lời ấy" - Bây giờ chúng ta xét tới "Hại".
Những cái chúng ta muốn là: 1- Sức khỏe và sanh mạng 2- Ăn 3- Ngủ 4- Tiền của 5- Để tiếng lại đời sau 6- Thỏa nhục dục 7- Con cái chúng ta được mọi sự đầy đủ 8- Được người khác coi ta là quan trọng. Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi". Nó còn ba lần đúng hơn nữa, khi bạn trực tiếp nói chuyện với người khác.
Nhưng tôi biết một nhà xuất bản nọ tìm được một tiểu tiết nào để chỉ trích thì thích lắm. Vì chính tôi cũng có khi thấy khó thi hành những điều tôi đã chỉ cho các bạn. Ông C bèn kéo ghế mời ngồi, rồi trong một giờ đồng hồ ông diễn thuyết về những cái lợi buôn bán ở làng Queens.
Bài diễn văn đó là một trứ tác có kết quả lạ lùng. Bà Georgette Leblanc đã khen chị Marie và lời khen đó đã thay đổi hẳn người đàn bà đó. "Đừng gây với ai hết".
Khi ông Chamberlain chỉ cho ông xong rồi, Tổng thống quay lại nói: "Ông Chamberlain, Hội đồng Ngân hàng liên bang đang đợi tôi từ nửa giờ rồi; xin kiếu ông, tôi phải đi mới được. (Vậy mà nhiều người dám cho rằng bà đần độn vì không thuộc sử ký!). Tới mùa hết việc rồi, chúng tôi không có đủ công việc để cậy ông giúp.
Đó là lỗi đầu tiên của hãng. Êm được trong một thời gian dài. Amsel đã áp dụng nó một cách khéo léo.
Trong những tiệm đó, sáng lập từ năm 1885, không bao giờ người ta đưa giấy tính tiền cho khách hàng hết. Chúng tôi định lập một hội đồng để xem xét có nên tái bản cuốn tổng mục đó chăng, và xin ông vui lòng nhận chân trong hội đồng đó cùng với 49 vị kiến trúc sư trong các miền khác, để giúp ý kiến chúng tôi. Không càu nhàu, không oán hờn gì hết, vì tôi không bắt chúng vâng lời tôi, tôi xin chúng hợp tác với tôi, chúng hành động là tự ý chúng.
Nếu bạn tin rằng mọi người đều chú ý tới bạn, thì xin bạn trả lời tôi câu này: "Nếu bạn chẳng may chiều nay từ trần thì sẽ có bao nhiêu người đi tiễn bạn tới huyệt?". Như vậy trong nhiều năm. Bạn nên ráng hiểu họ.
Chắc bạn viết văn sĩ đó: Chính là H. Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn. Xin ông đừng cho rằng chúng tôi kêu nài ông đâu; cũng xin ông đừng nghi rằng chúng tôi dám tự tiện chỉ ông cách làm việc đâu.
Ông làm lụng ngoài đồng, chặt cây, phơi cỏ, đóng lấy giày, quét lấy phòng, ăn trong đĩa bằng gỗ, ráng yêu cả những kẻ thù ông. Đây là một bức thư chép nguyên văn, nói cho đúng hơn, là một tờ châu tri, của ông giám đốc một hãng quan trọng chuyên môn quảng cáo bằng vô tuyến điện, gởi cho mỗi ông quản lý những sở vô tuyến điện trong nước. Hồi mới đầu tôi thích nó lắm.