Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa. Một công ty hàng không chỉ bày trong tủ kính một hình vẽ lại đúng những bộ phận điều khiển máy bay kiểu Douglas mà làm cho không ngớt người tụ lại coi. Tên chị là "Marie rửa chén" vì hồi mới vô làm, người ta để chị rửa chén.
Hình như ông bắt đầu ganh đua trên đường thương mãi từ hồi 28 tuổi, và vốn chỉ vỏn vẹn có một phòng giấy nhỏ và người giúp việc chỉ có mỗi một thư ký đánh máy. Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy. Ông làm cho bạn tự tin.
Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó. Có khi, buổi tối, bà già cô đơn đó thèm khát tình thương, lại quỳ bên ông và xin ông đọc cho nghe những đoạn dịu dàng cảm động, mà ông viết vô nhật ký để tặng bà, 50 năm trước. Tôi để họ tin rằng họ đã toàn quyền tiến cử.
Lẽ cố nhiên, nụ cười đó phải chân thật, tự đáy lòng phát ra mới quyến rũ, uỷ lại được người, còn thử nụ cười nhích mép nở ngoài môi, như do một bộ máy phát ra, không lừa được ai hết, chỉ làm cho người ta ghét thôi. Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ. Tôi đáp: "Thưa ông, ông trách rất đúng, tôi có lỗi và không có gì để tự bào chữa hết.
Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D. Vậy mà có một cặp rất sung sướng: là vợ chồng kép hát Warner Baxter. Cho nên lần sau gặp ông, tôi nói ngay tới liên đoàn của ông.
Vì vậy mà gây được mỹ cảm rất dễ dàng. Phải, rồi sao nữa? Bạn xoa tay hoan hỉ. Vậy, muốn cho người ta nghe theo bạn, bạn phải làm đúng quy tắc thứ mười một:
Bà la lên: "Cháu ruột! Phải, cái thứ cháu nó chỉ mong già này chết để chiếm xe hơi của già? Không khi nào già để xe Packard này về tay chúng nó đâu!". Phải làm sao cho sự học tập của bạn thành ra một trò chơi vui mà mê được. Bạn coi hai cặp gặp nhau ngoài đường: hai người đàn ông họ chỉ ngó nhau thôi, còn hai người đàn bà thì ngắm nghía tỉ mỉ quần áo, trang sức của nhau.
Lần lần, những câu đáp của người đó thành một chuỗi "có", ông dẫn người đó đến một kết luận mà nếu đưa ra ít phút trước, người đó đã cương quyết kích bác. Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó. Khi chúng ta biết rằng chúng ta đáng bị phạt, thì can đảm nhận lỗi trước ngay đi, chẳng hơn ư? Mình tự khiển trách mình chẳng hơn để người khác mắng mình ư?
Cho nên, làm chủ mười hai tòa cung điện lộng lẫy mà Nã Phá Luân đệ tam không có lấy một cái tủ để trốn trong đó cho yên thân được. Al Smith cũng như Charles Schwab, như Platt, biết rõ năng lực vô biên của sự khêu gợi tức khí. Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y.
Vậy bạn muốn cho người khác theo ý bạn, xin bạn đừng quên quy tắc thứ tư: "Nên ôn tồn, ngọt ngào, không nên xẵng". Catherine, Hoàng hậu nước Nga, không chịu đọc những thư mà ngoài không đề: "Hoàng đế ngự lâm". Đứa lớn nhất tên Jim, mười tuổi, phải giúp việc trong một lò gạch: đẩy xe cát, đổ cát vào khuôn, phơi gạch.